Tiêu Vân Phi bỏ chén xuống cầm đũa lên, nhưng thấy Tả Thiếu Dương ngồi thừ ra đó không ăn, ngạc nhiên hỏi:” Sao vậy?”
“ Cha mẹ đệ bây giờ chỉ có cháo thuốc khó nuốt cầm hơi, người sưng phù cả lên, đệ sao ăn được chứ, lão ca, thứ lỗi làm mất hứng của huynh, đệ về ăn cháo với cha mẹ đây.” Tả Thiếu Dương chắp tay đứng dậy rất dứt khoát.
“ Đệ nói cũng phải, thế khi về cầm theo cái giỏ trúc kia nhé.” Tiêu Vân Phi gắp một miếng cá viên nhấp ngụm rượu, ung dung nói:” Đó là đồ ăn ta chuẩn bị riêng cho cha mẹ đệ thôi đó …”
Tả Thiếu Dương vén cái giỏ trúc lên, trong đó có hộp cơm, là cơm trắng thơm phức, còn có vài đĩa nhỏ có rau có thịt, một hồ lô rượu:” Lão ca, thế này là.”
Tiêu Vân Phi nhạt giọng nói:” Ta chỉ làm được tới đó thôi, đừng hi vọng ta cho cả đám mỹ tỳ, muội tử, sư đệ sư thúc sư bá ba lăng nhăng gì đó của ngươi, ta không rỗi hơi làm việc thiện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây