Hai ngày sau, vẫn không thấy Tiêu Vân Phi quay trở lại, ngày nào Vượng Tài cũng ra bên bờ vực trông ngóng, còn đem hết củi khô tích trữ được đốt một đống lửa lớn, thi thoảng hắn lại hét to lên, nhưng ở bờ vực bên kia không có ai đáp lại. Miêu Bội Lan vốn rất tin tưởng Tả Thiếu Dương cũng bắt đầu lo lắng, chỉ có Tả Thiếu Dương vẫn ăn no ngủ kỹ.
Quả nhiên buổi trưa ngày thứ ba, Vượng Tài suốt ngày đêm ở bên vách núi hóng tin chạy về, vừa chạy vừa reo hò:” Tả công tử, vị đại ca gì đó quay về rồi.”
“ Được, Lan Nhi, chúng ta xuất phát thôi, về nhà.” Tả Thiếu Dương ra khỏi phòng, theo sau là Miêu Bội Lan nai nịt gọn gàng sách túi lương thực, bọn họ còn gần hai đấu gạo nữa chia đôi cho Miêu Bội Lan và Vượng Tài.
Ba người đi tới bên bờ vực, Vượng Tài đi đầu hét lớn:” Lão đại ca, chúng tôi chuẩn bị xong rồi.”
“ Tốt, đốt lửa chỉ đường cho ta rồi đúng lùi lại, cẩn thận tên bắn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây