Ta Là Tiểu Lang Trung

Chương 413: Cây cầu biến mất.

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn ba người kia biến mất trong mây mù, lão giả thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trở nên dâm dật, đi tới bên Thúy Nương kéo ngay ả vào lòng, bày tay già nua khẳng khưu sờ soạng khắp người.

Thúy Nương chẳng những không phát kháng, còn phát ra tiếng kêu như mèo động tình, người uốn éo cọ vào thân thể lão giả, mắt khép hờ, thỏ thẻ:” Lão ca, tiểu muội hầu hạ huynh thì sẽ được cái gì?”

“ Cứ yên tâm hầu hạ lão ca cho tốt, ta không phải người keo kiệt, số tiền bạc của đôi phu thê kia ta đã xem rồi, mười mấy lượng đấy, cho muội hết, cùng toàn bộ y phục nữa, được chưa?” Lão giả bị Thúy Nương làm dục hỏa ngùn ngụt, hôn hít tai cổ Thúy Nương, tham lam như chó gặm xương, tay cởi áo ả, tới khi lộ ra yếm màu hồng hạnh bên trong.

Da thịt lộ ra ngoài trời, Thúy Nương rùng mình vì lạnh, nhưng cười càng thêm ngọt:” Hảo ca ca thật tốt, vậy chuỗi vòng, cả lương thực, và rương tiền kia, muội đều không tranh.”

“ Được, được.” Lão giả góa bụa lâu năm, khi còn ở thôn là bậc trưởng giả đức độ, được mọi người trọng vọng, nên luôn giữ gìn, bây giờ ở cô phong tuyệt đỉnh ngoài hai bọn họ chẳng còn ai nữa, không có bất kỳ ràng buộc gì, như con ngựa thoát cương, chẳng mấy chốc cởi cả váy Thúy Nương xuống, nuốt nước bọt nhìn vóc dáng uốn lượn mê người của thiếu nữ xuân thì, đặc biệt là bầu ngực chất ngất, hồn vía bay lên mây, bế xốc ả lên chạy vào thiện phòng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)