Được Tả Thiều Dương dỗ dành, lại nghe bên ngoài hồi lâu không có động tĩnh, Miêu Bội Lan đỡ sợ hơn, nhỏ giọng hỏi:” Ca, cô nương trộm đồ kia, nếu không xuống núi thì chết lạnh mất.”
Nha đầu này vẫn còn nghĩ cho người khác, Tả Thiếu Dương thở dài:” Nếu cô ta còn sống thì sẽ chết lạnh.”
“ Ý ca là cô ấy chết rồi?”
“ Muội nghĩ mà xem, Liễu Thiện đại sư và lão giả tìm khắp nơi không thấy, còn cầu treo chưa hạ xuống, tức là cô ta vẫn ở trên núi, bên ngoài lạnh như vậy, chết là cái chắc. Nếu cô ta thực sự chỉ trộm đồ rồi bỏ trốn, cũng biết đợi chết không bằng tự thú, dù sao cũng có phải là tội chết đâu, trả đồ là xong, giờ nha môn chẳng xử mấy chuyện nhỏ nhặt này. Cho nên ta đoán cô ta chết rồi, có thể xác bị vứt xuống vách núi.” Tả Thiếu Dương không lạc quan về số phận của Mị Nhi:
Miêu Bội Lan nghe vậy càng sợ:” Vậy là hung thủ đã giết hai người rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây