Quý Cốc phong đã có thể nhìn thấy từ xa xa rồi, nửa ngọn núi chìm trong mây mù, không gian bao la tưởng chừng vô tận, còn người đứng trong khung cảnh đó trở nên nhỏ bé.
Khung cảnh hùng vĩ, nhưng Tả Thiếu Dương chẳng có tâm trạng nào thưởng thức, chỉ nhìn mà thở dài, cân nhắc một lúc rồi nói với Lý Đại Tráng:” Lên được ngọn núi đó sẽ mất một ít thời gian, Lý đại ca, huynh đem số thuốc chúng ta tìm được về cho cha ta đi, ta e Xảo Nhi cô nương không có thuốc thì không qua nổi đêm nay, ta muốn lên Quỷ Cốc phong hái thêm ít nữa đề phòng vạn nhất, mai quay về.”
Bọn họ tìm được một ít cây có thể thay thế cho tử thiên bối, tuy Tả Thiếu Dương không hiệu quả như tử thiên bối, ít nhất có thể giúp Kiều Xảo Nhi tạm không lo tới tính mạng nữa.
Lý Đại Tráng ngần ngừ:” Để ta đi cùng thiếu gia.”
Tả Thiếu Dương lắc đầu:” Huynh quá chậm, Bội Lan cõng ta còn đi nhanh hơn, chẳng may gặp địch, Bội Lan chiếu cố cho cả hai chúng ta, hơn nữa Xảo Nhi cũng cần thuốc gấp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây