Tả Thiếu Dương nhíu mày, y quên mất thứ gỗ này cực hiếm:” Viên ngoại có nói chỉ cần một ít đủ làm ba cái đúa thôi không?”
Kiều lão gia rõ ràng rất bức xúc, đi đi lại lại suốt:” Nói rồi, ông ta không chịu, nói cái bàn này là tác phẩm nghệ thuật, mất một chút coi như vứt đi, nên hoặc là mua cả, hoặc là không bán. Lão già khốn kiếp đó, bị quan binh đánh gãy chân cũng đáng đời.”
Kiều phu nhân cuống lên:” Lão gia có nói là mua về cứu Xảo Nhi không?”
“ Cũng nói rồi, ông ta bảo, nếu không phải nghe ta nói mua về cứu mạng thì có giá trên trời cũng chẳng bán ... Còn nói …” Kiều lão gia nói tới đó hơi ngập ngừng:” Đừng tin người ta lừa gạt, chưa bao giờ nghe nói tới dùng gỗ nối xương, cẩn thận tiền mất tật mang.”
Kiều gia tuy cứu được ít tài sản, song còn xa mới đủ số ngày, Kiều phu nhân không biết phải làm sao:” Hay là xin nợ, đợi dẹp phản quân rồi, bảo hai ca ca của nó trả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây