Tả Thiếu Dương về tới nhà thì Miêu Bội Lan từ phòng bào chế thuốc nóng lòng chạy ra:” Tả đại ca, Thảo Nhi vẫn chưa tình, không cho ăn được.”
“ Để ta xem.” Tả Thiếu Dương đi vào phòng, Thảo Nhi nằm trên chiếu, hai mắt nhắm chặt, không nhúc nhích, nhíu mày xem mạch, không tìm ra nguyên nhân vì sao Thảo Nhi bất tỉnh, trước đó cho ăn canh trứng không có tác dụng còn nghĩ vì bị tắc ruột, nhưng bây ra mấy thứ ba lăng nhăng đó đã thải ra cả rồi, cho dùng cả Tử tuyết đan mà không tỉnh là thế nào, không tìm ra nguyên nhân, đành bảo:” Muội lấy cho ta phễu mỏ hạc.”
Dùng phễu mỏ hạc cho Thảo Nhi ăn cháo nhân sâm, Thảo Nhi vẫn hôn mê bất tỉnh, mạch thì mỗi lúc một yếu, trong thời đại khiếm khuyết kỹ thuật kiểm nghiệm này, khâu quan trọng nhất trong “vọng văn vấn thiết” là vấn lại không thể tiến hành, muốn phán đoán vì sao một người cứ hôn mê mãi thực sự quá khó.
Tả Thiếu Dương ngồi trên đệm thất thần suy nghĩ hồi lâu không nói gì.
Lúc này Tả Quý, Lương thị và phu thê Kiều lão gia tới, đến cửa thì thấy Tả Thiếu Dương ngồi đó thất thần, Tả Quý ra hiệu cho phu thê Kiều lão gia bảo họ cứ thong thả, đóng cửa lại đi tới:“ Thảo Nhi cô nương thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây