“ Cha không đồng ý Bội Lan, không chỉ vẻn vẹn là vấn đề xứng hay không xứng, cô nương đó không thích hợp làm chính thất là có nguyên nhân. Nếu con giống cha, thành tựu cả đời chỉ là cái hiệu thuốc nhỏ, vất vả nuôi sống gia đình thì cưới Bội Lan cũng không ảnh hưởng gì. Nhưng cha thấy, con không hài lòng với cuộc sống như thế, và con đúng là có khả năng làm rạng danh Tả gia, tương lai có thể vượt qua cả tổ phụ con, lúc ấy Bội Lan làm thê tử con chỉ khổ mà thôi, giờ con có thể hận cha, nhưng sau này con sẽ hiểu.” Tả Quý chậm rãi nói:” Còn về tiểu thư Kiều gia, hôn sự này thong thả xét, hoặc không cũng được. Nhưng thương thế của người ta, phải tận lực chữa cho khỏi.
“ Vâng, con sẽ tận lực.” Tả Thiếu Dương không muốn chống đối cha vào lúc này, ít nhất cha không phản đối Miêu Bội Lan, còn chuyện tam thê tứ thiếp, tới giờ y vẫn khó chấp nhận, chưa nói tới mặt tình cảm, trong nhà nhiều thê thiếp không hài hòa, rồi tranh giành ghen tuông, đấu đã hãm hại nhau, suốt ngày cãi vã, cuộc sống đó còn gọi là sống à?
Lương thị vẫn không hiểu, khuê nữ tốt như thế không muốn, lại nhất định muốn cưới một thôn cô, cho tam thê tứ thiếp cũng không chịu, chuyện này vượt khỏi phạm vi có thể lý giải của bà, ngồi lẩm bẩm:” Nếu không cưới Kiều tiểu thư nữa thì cũng không cần nuôi nhà họ.”
Tả Quý gật đầu:” Đương nhiên.”
Lương thị lo lắng nói:” Cơ mà Kiều gia hết lương thực rồi, nếu không có cái ăn, họ sẽ chết đói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây