Hôm trước Tả Thiếu Dương được quan quân hộ tống đi khắp thành cứu người, khi hết cháo trờ về thì quá giờ giới nghiêm rồi, về một cái y mệt mỏi thiếp đi.
Cả đêm tuyết rơi, đến sáng đại đa số tuyết đóng băng rồi, mỗi ngày đều có nhiều người tới khám bệnh, không thể để như thế, trượt chân một cái rất nguy hiểm, nàng quyết định dọn tuyết. Vốn Bạch Chỉ Hàn không khỏe, lại một tay, dọn tuyết càng khó, cửa phòng bệnh vẫn đóng, bệnh nhân và người nhà ở bên trong không biết nàng dọn tuyết một mình. Lý Đại Tráng thì đang nhốt mình trong phòng làm việc, cũng không biết chuyện này nên không giúp.
Tay Bạch Chỉ Hàn bị thương, cho dù không thương tới gân cốt, dù sao hành động cũng bất tiện, một tay dùng xẻng rất tốn công.
Tả Quý thức dậy, chuẩn bị ra ngoài giúp Bạch Chỉ Hàn, đúng lúc này có mấy bệnh nhân tới khám bệnh, hôm trước tuyết lớn, đêm qua tan ra, nhiệt độ giảm mạnh, rất nhiều người bị bệnh, ông vội khám bệnh cho bệnh nhân, không giúp được Bạch Chỉ Hàn dọn tuyết nữa.
Bạch Chỉ Hàn thấy một tay dùng xẻng không tiện, liền quay về lấy một cái cuốc nhỏ và một cái sọt, ngồi trên mặt đất cầm cuốc đập băng, sau đó ném vào trong sọt, sau khi đầy mang tới bên đường đổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây