Tả Thiếu Dương ngần ngừ, ai mà ngờ võ công lão già này cao như thế, cao tới mức đáng sợ, y không yên tâm chút nào, chẳng may ông ta giở quẻ thì sao, khác gì dâng trứng cho ác, chỉ đứng một lúc mà tuyết đã phủ trắng đầu, đành tiếp tục tới chùa Thanh Phong.
Vừa mới đi qua đại môn thì thấy Trí Không xách hai bao lương thực nữa đi qua, vội theo ông ta tới đại điện.
Đại điện không có đèn, nếu không nhờ ánh đèn từ thiện phòng hắt ra thì không nhìn thấy cái gì cả, Tả Thiếu Dương từng tới đây vào mùng một Tết, còn nhớ đại điện có một bức tượng Phật lớn, cao lắm phải cao hơn cả nhà hai tầng, có điều cũ lắm rồi, sơn bong hết, đất ở vai tượng cũng mất mảng lớn, lộ cả cái cọc gỗ bên trong, trên bàn cúng ngoài cái lư hương, đồ cúng thì hoàn toàn không có gì hết.
Lúc này trong bóng tối ngoại trừ đường nét bức tượng Phật kia thì chẳng thấy gì cả.
Trí Không khuất trong bóng tối, chẳng rõ ông ta mang bao gạo đi đâu, đang nghi hoặc thì vù một tiếng, ông ta lướt ra như bóng ma, kệ y, tiếp tục đi khỏi đại điện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây