Mọi người đang nói chuyện thì ngoài cửa có tiếng trẻ thơ của Đại Đậu và Đậu Hoa:” Mẹ ...! Mẹ ..”
Miêu Bội Lan đứng gần mở cửa, hai đứa bé đã ăn hết bánh bao, còn liếm mép thèm thuồng, mắt nhìn bà ngoại chăm chăm, rõ ràng là muốn xin thêm.
Lương thị xót xa xoa đầu hai đứa cháu, điều kiện nhà Hầu Phổ trước giờ luôn tốt hơn nhà bà nhiều, hai đứa bé này chưa phải chịu khổ, vậy mà bây giờ có cái bánh kém nhất cũng thèm như thế, bà thương lắm, bảo nữ nhi:” Rồi, nhanh về làm cơm đi.”
“ Đệ, bị thương thì nằm im ở đó, không được chạy linh tinh, Bạch tiểu thư, phải cứng rắn với nó, cả muội nữa nhé Bội Lan, đừng chiều nó, không cho nó chạy linh tinh, trước Tết đã ngã tới hai lần, ốm bao nhiêu lâu mới khỏe lại, lần này lại bị thương như thế.” Hồi Hương trước khi đi còn dặn mãi, nói rồi mắt lại đỏ hoe:
Bạch Chỉ Hàn gật đầu, Miêu Bội Lan xấu hổ không dám nói, Tả Thiếu Dương đẩy Hồi Hương:” Rồi tỷ rầy rà quá, mãi chưa về kìa, quên, ra bảo cha kê cho ít thuốc tiêu hóa, về nhà nấu cháo loãng thôi, đợi dạ dày khôi phục hãy ăn uống bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây