Biết mục đích của Phàn Mặt Đen, không muốn Tả Thiếu Dương đi lại nhiều, Bạch Chỉ Hàn nói:” Để ta đi qua đó với lão gia là được rồi.”
Phàn Mặt Đen vừa thấy Bạch Chỉ Hàn rời đi, ghé tới bên tai Tả Thiếu Dương, ngập ngừng hỏi:” Huynh đệ, Bạch tiểu thư và cậu, có phải ... có phải là có ước hẹn với nhau không?”
“ Không có, hai nhà chúng ta vốn có quan hệ tốt, cô ấy giúp trông chừng ta thôi.” Tả Thiếu Dương cũng không nói nàng là nô tỳ của mình, y chưa bao giờ coi nàng là nô tỳ hết:
Phàn Mặt Đen nghe vậy thì mừng rỡ:” Vậy.. huynh đệ xem ta có khả năng không? Ta muốn nạp nàng vào phòng ...”
“ Cái gì?” Tả Thiếu Dương nhìn Phàn Mặt Đen một lượt, muốn ăn thịt thỏ á, ngươi đừng có nằm mơ, chặn họng ngay:” Đội chính, ta khuyên huynh một câu chân thành nhé, huynh bỏ cái mộng tưởng đó đi tránh thất vọng, ngoại tổ phụ người ta là quan lục phẩm ở kinh thành, đối tượng hôn phối phải môn đăng hộ đối, ít nhất phải là quan lục phẩm trở lên ... Đó là ít nhất, ta nói cho huynh biết Bạch tiểu thư quốc sắc thiên hương, đa tài đa nghệ, yêu cầu của cô ấy với phu tế tương lai lại càng cao, đầy đủ cả tướng mạo học thức. Nói cái yêu cầu tối thiểu trước, huynh được mấy phẩm ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây