Miêu Bội Lan cố kiềm nén xấu hổ nâng người lên cho Tả Thiếu Dương từ từ kéo tấm vải bó ngực ra.
Tay Tả Thiếu Dương vừa rút khỏi áo nàng thì cảm thụ được rõ rành rành hai quả bóng bay đầy hơi đè lên má, vừa êm ái vừa đàn hồi, thế này mới đúng.
Thật không ngờ cô nương này người nho nhỏ xinh xinh lại có đôi hung khí quy mô như thế, hẳn là do từ nhỏ lao động thể lực, đặc biệt là chặt củi vận động mạnh ở thân trên. Tả Thiếu Dương cũng lấy làm lạ, thời khắc sinh tử thế này mà mình còn có tâm tư nghĩ chuyện đó, nên bảo dây thần kinh mình quá thô, hay là do máu sói tiềm ẩn trong cơ thể mà trước giờ mình không biết.
Miêu Bội Lan cẩn thận nhích người để ngực rời khỏi mặt Tả Thiếu Dương, nói lí nhí:” Muội muốn ...”
“ Hả? “ Tả Thiếu Dương thất kinh, nhất thời đờ cả người, chẳng lẽ vừa rồi mình sờ soạng một hồi, khiến tiểu cô nương xuân tâm manh động, muốn cùng mình ấy ấy ấy? Lắp ba lắm bắp:” Bây giờ ... Chỗ này, sao được?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây