Bận rộn cả ngày như thế, trưa về nhà mới cầm cái bánh bao lên thì Phàn Mặt Đen đã ông ổng ngoài cửa:” Tả lang trung, tiểu lang trung, ta tới rồi.”
Cả nhà ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đại hán cao lớn lừng lững dẫn mấy thân binh sát khí đằng đằng, nhưng tay lại cầm một cái giỏ lam, người rất thân thiện:” Ta tới đưa cơm cho các huynh đệ bị thương, ha ha ha, đợi lát nữa ta phải nhổ trại, xuất chinh huyện Song Hòe rồi.”
Mọi người dừng đũa chào hỏi hàn huyên vài câu, Phàn Mặt Đen bảo Tả Thiếu Dương đi cùng mình, tới phòng bệnh thương binh ở tiệm tạp hóa đối diện.
Vừa vào cửa Phàn Mặt Đen ân cần quan tâm thăm hỏi tình hình mỗi thương binh, còn lớn tiếng căn dặn Tả Thiếu Dương đi bên cạnh:” Tiểu lang trung, cậu cứ dùng thuốc tốt nhất cho đám nhóc nhà ta nhé, tiền bạc không thành vấn đề.”
Nói xong lấy ra một mẩu bạc vụn đưa cho Tả Thiếu Dương, tự mình xách giỏ lam, đưa cho mỗi người một cái bánh bao, làm đám thương binh cảm kích rơi lệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây