Tả Thiếu Dương muốn ngủ nướng, song trong lòng có tâm sự, sao mà ngủ được, chuyện Chúc Dược Quỹ nói cứ ảm ảnh y mãi, chẳng đạo đức giả làm gì, bản thân y đồng ý quá đi. Nhưng dù gì cũng là thanh niên ba tốt sinh ra và lớn lên dưới lá cờ đỏ, quen quan niệm một vợ một chồng, Tả Thiếu Dương cảm thấy làm thế là không công bằng với Tiểu Muội, tương lai có thể không công bằng với Miêu Bội Lan.
Nhưng mà nếu mình đối xử tốt với cả hai nàng không phải xong à… không, không nên nghĩ thế, Tả Thiếu Dương ôm đầu, đúng là lời ma quỷ mà, chuyện Tả Thiếu Dương chưa từng nghĩ tới, giờ bị một câu của Chúc Dược Quỹ làm bao nhiêu ý nghĩ đen tối sinh ra, bén rễ, lan đi … Chẳng hiểu thế nào, nằm một lúc còn tưởng tượng cảnh ba người nằm chung chăn.
Lăn trái lăn phải một hồi, rốt cuộc thở dài mò dậy, Tả Thiếu Dương không ngủ được nên không cho ai ngủ yên, búng Bi Vàng đang ngủ say một cái, bị nó cắn trả kêu chít chít chạy đi mất mới sảng khoái xuống nhà, đem tờ giấy của Tiêu Vân Phi đi đốt.
Nha đầu Răng Thỏ đó không biết có phải nghiện làm nô tỳ không, chuẩn bị cả nước ấm cho y đánh răng rửa mặt, vô cùng chu đáo. Lần này Tả Thiếu Dương không bới móc bắt bẻ gì, công bằng mà nói Bạch Chỉ Hàn làm rất tốt, không hề ra vẻ đại tiểu thư, giữ đúng phận sự nô tỳ, không xung đột gì với y nữa, Tả Thiếu Dương thấy nếu tiếp tục thế này một thời gian hai nhà nhận ra bọn họ không phát triển tình cảm, kết thúc âm mưu lửa gần rơm này đi là tốt nhất, chỉ là nô tỳ tốt như thế kiếm đâu ra?
Người Miêu gia ai làm việc nấy, mấy đứa bé cũng bị Miêu Bội Lan chỉ huy quét dọn lau chùi, không đứa nào dám vừa làm vừa chơi, trông ra dáng lắm đại tỷ lắm. Trẻ con mà nhốt chúng trong nhà rất khó, mà ngoài kia nhiễu nhương như vậy, không để chúng đi chơi được nên giao cho chúng mấy việc vặt, may là bọn nhóc này giống Miêu Bội Lan, hiểu chuyện sớm, rất nghe lời, khác hoàn toàn cái lũ nhóc bất trị ở thời đại kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây