Tả Thiếu Dương tống khúc gỗ vào mồm tên binh sĩ trẻ, bị đau một phen rồi hắn không dám phét lác cậy mạnh nữa, cắn chặt khúc gỗ chuẩn bị tinh thần. Chuyện nắn xương này cũng chỉ có thể dựa vào cảm giác, đầu tiên dùng ngoại lực kéo chân bị thương, sau đó lắc nhè nhẹ cho xương gãy ăn khớp lại. Tả Thiếu Dương lấy ngón chỏ và ngón cái di chuyển theo xương, sờ qua sờ lại tới khi cảm giác chỗ gãy đã khít, vì là lần đầu y cẩn thận kiểm tra mấy lượt, mỗi lần đều làm binh sĩ trẻ đau tới đập đầu xuống sàn.
Rốt cuộc cũng hoàn thành, binh sĩ trẻ này bị ngoại lực mạnh đánh vào, tổ chức phần mềm ở chân sưng nghiêm trọng, nhưng huyết quản không bị tổn thương, có điều vì sưng quá lớn, không tiện dùng thạch cao cố định hay nẹp cố định, phải xoa thuốc tiêu sưng.
Tả Thiếu Dương gọi Miêu Bội Lan xách một thùng nước ấm tới, trước tiên lấy gạc lót vết thương cho thương binh, sau đó lấy băng thạch cao, dựa theo thương tích của hắn mà gấp, những mười lắm lớp. Không băng kính hoàn toàn, để có không gian, tránh thạch cao khiến vết thương sưng lên bị ép tạo thành chuyện ngoài ý muốn.
Đang bận rộn trị liệu thì Cù lão thái thái, Cù phu nhân tới, cùng Lương thị vào phòng ngủ thủ thỉ hồi lâu, sau đó gọi cả Tả Quý vào, chẳng biết nói chuyện gì, cuối cùng hai người tâm sự trùng trùng cáo từ rời đi.
Tả Thiếu Dương tất nhiên biết mục đích của họ, song y đã mấy lần tỏ rõ thái độ rồi, không còn gì để nói thêm nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây