Cù phu nhân mặt tái nhợt tái nhạt, sao có thể để cháu mình làm nô tỳ cho người ta, đến làm thê tử của Tả Thiếu Dương, bà còn thấy quá thiệt cho cháu mình, chuyện này không thể đùa, cười gượng nói:” Chuyện này ... Tả công tử, hay là chúng ta thương lượng, cha mẹ cậu đã đồng ý Chỉ Nhi làm thê tử của cậu.”
Lúc các người lén lút định đoạt sau lưng ta, đàm tiếu khi không có mặt ta, coi thường ta thì có thương lượng gì không? Tả Thiếu Dương không thèm để ý tới bà ta, nhìn Bạch Chỉ Hàn với ánh mắt khiêu khích.
Bạch Chỉ Hàn chẳng né tránh, lành lạnh đáp:” Làm nô tỳ thì làm nô tỳ, làm dược đồng thì làm dược đồng, chẳng có ghê gớm, cữu mẫu, không cần cầu y.”
“ Chỉ Nhi, không được nói linh tinh ... Làm sao, làm sao ...” Cù lão thái thái rối lên, hai cái đứa này lại thế rồi, đây đâu phải trò đùa trẻ con chứ:
“ Được, Bạch tiểu thư đồng ý rồi vậy cứ làm thế đi, đợi Cù lão thái gia chuyển nguy thành an sẽ ký giấy bán thân.” Tả Thiếu Dương ngẹo đầu đắc ý nhìn Bạch Chỉ Hàn, vốn muốn trêu chọc Răng Thỏ thêm một lúc, nhưng trò này người trẻ bọn họ chơi được, người già như Cù lão thái thái chỉ y không tiêu hóa nổi, chẳng may lăn đùng ra đó thì nguy to, thầm nhủ may cho nha đầu ngươi, nói:” Thôi, bỏ hết đi, thực ra ta đã nói từ đầu rồi, cần làm phức tạp thế để làm gì, nhà ta mở hiệu thuốc, bệnh nhân tới, đương nhiên phải hết lòng cứu chữa thôi, chỉ cần trả đủ tiền khám chữa bệnh là được, không có chuyện ai phải nợ ân tình ai, càng chẳng cần dính líu tới báo đáp kiếp này kiếp sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây