“ Mẹ, ngõ Hạnh Tử cách nhà ta hai phố thôi, toàn là nhà làm bằng gỗ, nhà nọ kề sát nhà kia, nếu không cứu, chăng bao lâu nữa lửa cháy tới nhà ta, không phải xong hết sao? Bây giờ cứu người cũng là cứu ta.” Tả Thiếu Dương gấp giọng nói:
Điều quan trọng hơn nữa là nhà Tang Tiểu Muội ở đó, sao Tả Thiếu Dương có thể đứng đó khoanh tay nhìn, có điều mẹ giữ quá chặt, nóng lên, chơi chiêu kim thiền thoát xác, cởi đai lưng, áo tuột ra, thế là thành công chạy đi trong tiếng kêu của Lương thị. Lúc chạy qua sân, y còn tiện tay lấy cái thùng gỗ.
“ Bá mẫu, để cháu theo, huynh ấy.” Miêu Bội Lan nói rồi cũng cầm dao bổ củi chạy ra ngoài, tay còn lại tiện thể xách luôn cả một cái thùng nước:
Lương thị vừa khóc vừa đuổi theo, nhưng tới cửa thì không thấy bóng dáng nhi tử và Miêu Bội Lan đâu nữa, còn đang không biết làm sao thì có bóng trắng vụt qua bên cạnh.
Lần này tới lượt Cù lão thái thái la hoảng:” Chỉ Nhi, cháu chạy đi đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây