Hầu Phổ thấy Quý Chi Đường có bệnh nhân khẩn cấp không ở lại làm vướng chỗ nữa, dẫn thê tử nhi nữ cáo từ trở về, hai đứa bé bịn rịn mãi, vừa đi vừa ngoái đầu lại vẫy tay chào mấy người bạn mới quen.
Tả Quý ngồi xuống quan sát lão phụ, thấy mắt bà ta mở to đờ đẫn, người thì co giật, hỏi:” Người bệnh ra sao?”
Thẩm Quân to như con trâu nhưng mếu máo như trẻ nít:” Đêm qua nghe tiếng ồn ào huyên náo, mẹ cháu dậy mở cửa sổ nhìn, thế rồi đột nhiên nói chóng mặt hoa mắt. Đến sáng nay dậy thì tay chân tê dại, nhìn không còn rõ nữa, sau đó là co giật, Tả lang trung, cứu mẹ cháu.”
Tả Quý ra hiệu cho hắn bình tĩnh, ghé xuống gần lão phu hỏi:” Thẩm gia tẩu tử, có nghe thấy ta nói không?”
Thẩm mẫu giọng không rõ ràng:” Nghe ... Nghe ..”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây