Tuy được Tả Thiếu Dương giải thích nước không bị nhiễm độc, đám cô nương bán tín bán nghi lấy nước, bàn tán với nhau, đêm về kiếm con gì đó cho uống trước, nếu nước không có độc thì dùng, mọi người đều đồng ý, bắt đầu lần lượt lấy nước đem về.
Tả Thiếu Dương đứng bên cạnh Tang Tiểu Miệu, Hoàng Cầm không có chuyện gì nói đâm lung túng, hỏi:” Ừm, Nghê đại phu có qua quán trà không?”
Không ngờ chỉ một câu như vậy mà Tang Tiểu Muội đã đoán ra:” Là huynh bảo ông ấy tới à?”
Cô gái này rất nhạy bén, Tả Thiếu Dương phát hiện một điều từ Tang Tiểu Muội, trông qua nàng giống cô nương thích đẹp, thích làm dáng, yểu điệu, dễ không chú ý tới sự nhạy bén của nàng, giống lần trước Tả Thiếu Dương vẽ cái chén trà, nàng hiểu ra ngay:” Ừ, ông ấy nợ ta một ân tình, ta bảo ông ấy đi giải thích, ông ấy đã nói thế nào?”
“ Chiều hôm qua ông ấy tới nhà muội, xin lỗi cha mẹ muội, nói lúc đó ông ấy đang vội đi đường lo chuyện đệ đệ, không hiểu tình hình, chưa chẩn đoán đã nói linh tinh, gây phiền nhiễu cho nhà muội. Chẳng những xin lỗi còn bồi thường một nghìn đồng. Cha mẹ muội đều vui lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây