Tả Thiếu Dương ngồi xuống ghế, thấy Cù lão thái gia mắt nhắm nghiền, mồm há ra, lấy tay đóng lại, buông tay lại mở ra, gọi không nghe, lòng trầm xuống, tóc mai đẫm mồ hôi do Bạch Chỉ Hàn chưa thấm hết, cầm lấy tay bắt mạch, phát hiện mạch hư, bấm vài huyệt không có phản ứng gì, đại tiểu tiện đã mất kiểm soát.
“ Cù lão thái gia, có nghe thấy lời ta nói không? Nghe thấy thì mở mắt ra nhìn ta.”
Cù lão thái gia chỉ rên hừ hừ vài tiếng, không có phản ứng nào khác, Tả Thiếu Dương vội vén mí mắt lên xem, phát hiện con ngươi mở rộng ở mé trái, sờ lên trán, toàn mồ hôi.
Lúc này Tả Quý cũng mở phòng, khoác áo đi tới hỏi nhỏ:” Sao rồi?”
Tả Thiếu Dương nhường chỗ cho cha, miêu tả cho cha nghe tình hình quan sát được trước đó:” Tình hình rất tệ, người bệnh mắt đóng, miệng mở, đái dầm, ngũ tuyệt đã xuất hiện tam tuyệt. Đổ mồ hôm trộm, mạch hư không thấy gốc, trước đó nôn hai lần, chất nôn có màu vàng đất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây