Khi Tả Thiếu Dương về tới nhà thì đã muộn, bình thường Quý Chi Đường không đóng cửa sớm thế, có lẽ vì bên ngoài nhiễu nhương nên đóng cửa sớm hơn, con đường này cũng có binh sĩ ngồi nghỉ ngơi, không ai để tới y bọn họ đều bận rộn dọn dẹp, có vẻ định qua đêm ở đây.
“ Mẹ, con về rồi.” Tả Thiếu Dương gọi cửa, đến khi cửa mở ra lại thấy một cô nương người nhỏ nhắn đôi mắt to, chính là Miêu Bội Lan. Tả Thiếu Dương không tin vào mắt mình:” Bội Lan, sao muội lại ở đây?”
Miêu Bội Lan cười ngượng, tránh sang một bên:” Tả đại ca, thật xin lỗi, nhà muội tới quấy rầy.”
“ Không, không, ta không có ý đó.” Tả Thiếu Dương đi qua cửa, liền thấy Miêu mẫu và bốn đứa đệ muội của nàng ngồi trên ghế khám bệnh, dưới đất có bọc lớn bọc nhỏ:
Bốn đứa bé toét miệng cười chào Tả Thiếu Dương, Miêu mẫu thì rất lúng túng, hết đứng lại ngồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây