Huyện thành Thạch Kính tuy không lớn, nhưng đi bộ cũng mất hết bốn mươi phút, đó là ước tính dựa theo cảm giác của Tả Thiếu Dương, y vẫn chưa quen với cách nhìn mặt trời đoán giờ ở thời này. Đôi lúc y thấy vô cùng thần kỳ, cha y chỉ cần ngẩng đầu lên trời, chẳng biết dựa vào cái gì có thể nói đúng giờ được.
Tả Thiếu Dương sáng nay cũng đi vòng vòng nửa thành đặt đủ thử hàng rồi, lần này lại phải ra ngoài thành nữa, mà toàn là đi bộ chứ, thực sự thấy lưng trùng gối mỏi. Thế nhưng khi Nghê quản gia chỉ vị trí ruộng nhà họ thì mệt mỏi bay biến hết, nói ra cũng khéo số ruộng này gần ngay cái con suối nhỏ có chỗ đất y định khai hoang, chỉ cách vài trăm bước chân, đứng xa xa đã thấy.
50 mẫu ruộng này liền thành một mảnh, rất bằng phẳng, chỉ có chưa tới mười mẫu ruộng do mấy nông hộ ở Hà Loan thôn thuê trồng, hiện giờ là lúc nông nhàn, ngoài ruộng toàn là đống rơm cỏ chất ở đó, chẳng có ai cả. Số ruộng khác thì cỏ hoang mọc lan khắp nơi, do mùa đông này tuyết rơi liên tục, nước ngập kín ruộng, lại kết thành bằng, trắng phau phau cả mảng.
Tả Thiếu Dương theo Nghê quản gia xem hết một lượt ruộng, lại tới Hà Loan thôn, tìm lý trưởng và mấy điền hộ thông báo chuyện chuyển nhượng đất, bảo với họ sau này nộp tô thay bằng nộp cho Quý Chi Đường. Mấy điền hộ chỉ vâng dạ qua loa, Tả Thiếu Dương hỏi ra mới biết, trong thôn hay tin phản quân sắp đánh tới đều thu dọn đồ chuẩn bị chạy nạn, đâu để ý tới chuyện ruộng đồng gì nữa.
Mấy câu này làm Tả thiếu Dương cảm giác tính toán của mình như có sơ hở gì đó, nhất thời không nghĩ ra sơ hở ở đâu, theo Nghê quản gia quay về thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây