Ta Là Tiểu Lang Trung

Chương 196: Huyện lệnh tới nhà.

Chương Trước Chương Tiếp

Sai dịch mở đường đứng hai bên, tiếp đó Tiền huyện lệnh và Thang bác sĩ đi xuống, cuối cùng mới là an y quan. Tiền huyện lệnh nhìn câu đối treo ngoài cửa, vuốt chòm râu dê lắc lư cái đầu đọc: “ Chỉ mong người đời không có bệnh, cho dù giá thuốc phủ bụi trần. Hay, rất hay, Tả lang trung viết hay lắm.”

Tả lang trung vội khom lưng nói:” Câu đối là do khuyển tử nghĩ ra, tiểu nhân chỉ viết thay nó thôi.”

Vai trò của huyện lệnh rất lớn, không chỉ quản lý địa phương mà còn có trách nhiệm giáo hóa, cho nên văn nhân trong địa bàn thường tự xưng là học sinh, đáng lẽ Tả Thiếu Dương cũng có thể xưng hô như vậy, thể hiện ra mình là người đọc sách, nhưng y không hiểu. Đầu thời Đường, võ quan đảm nhận vị trí quan văn rất nhiều, may mắn Tiền huyện lệnh lại là người xuất thân khoa cử, nếu không chẳng thưởng thức được câu đối này.

“ A, tiểu lang trung còn có văn tài thế này à? Tuổi trẻ tài cao, hiếm có.” Tiền huyện lệnh gật gù:” Tốt, y giả phải có phẩm chất như thế thì đó là phúc của bách tính rồi.”

Đây là chuyện không nên khiêm trốn, Tả Thiếu Dương khom người nói:“ Đó là phẩm chất nên có của y giả ạ.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)