Đổng Tập mặc kệ cho Diêm lang trung ngăn cản, cứ xông vào hậu viện hét lớn. Cuối cùng giọng nói già nua truyền ra:” Không cần gọi nữa, lão phu ra rồi.”
Diêm lang trung vội đi lên, ân cần kéo kín áo cho sư phụ:” Sư phụ, không có gì đâu, là lão phụ trẹo hông kia thôi, cứ bảo dược cao không hiệu quả làm ầm ĩ, sư phụ về nghỉ, con xử lý là được.”
Tiết lang trung nghe lão phụ rên rỉ đau đớn, lạnh lùng nhìn Diêm lang trung, nghiêm giọng nói:” Ngươi xử lý sao? Buổi trưa ngươi xử lý tốt, lão nhân gia đã không đau thế này, bọn họ cũng không phải mạo hiểm đi khám bệnh giữa đêm.”
“ Dạ, dạ đồ nhi vô dụng.” Diêm lang trung không dám lắm lời nữa, lùi sang bên:
Tiết lang trung hỏi thăm tình hình, sờ trán, nói:” Đừng lo, tới chỗ ta rồi thì bệnh mẹ các ngươi sẽ khỏi thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây