Thực tình mà nói, phải nghiêm túc vắt óc tính toán thiệt hơn, rồi đề phòng nhau thế này, không phải là chuyện Tả Thiếu Dương muốn làm đâu, nhưng y còn cách nào khác:“ Lão bà sao không thấy một năm này cháu thua lỗ? Cháu tới quý hành rồi, nhìn bên đó bốc dỡ hàng rất lớn, một năm nay, lão bá dựa vào thuốc mới e kiếm lợi gấp trăm lần cháu. Hơn nữa chỗ lão bá là cửa hiệu lâu năm, là người đầu tiên làm việc này, các hiệu thuốc chỉ biết là thuốc do Hằng Xương bào chế tốt, nếu cháu tự làm, không phải gặp vấn đề cũ, họ không tin sao? Lão bá nói như mình thiệt thòi thật vô lý.”
Chúc Dược Quỹ cười ha hả:“ Tốt, tốt, xem ra cậu không ngốc, cũng biết khi nào nên nắm, khi nào nên buông. Được, vì điểm này ta không vòng vo nữa, dựa vào lời cậu nói thời hạn một năm, phía ta cung cấp dược liệu, cậu phụ trách bào chế, ta cung cấp bao nhiêu, cậu bào chế bấy nhiêu.”
Tả Thiều Dương xòe tay ra:“ Chỉ giới hạn ở năm vị thuốc ô đầu, thiên nam tinh, một dược, nhũ hương và địa long thôi.”
“ Được, nhiều hơn cậu cũng đâu có làm nổi, với lại ta cũng không dám ngay lập tức đầu tư quá nhiều, trước tiên bán năm vị thuốc này đã, xem tình hình người ta tiếp nhận thế nào. Yên tâm, ta sẽ không để cậu phải thua thiệt ở chuyện này.” Chúc Dược Quỹ hứa hẹn:
Không để mình phải thua thiệt sao? Tả Thiếu Dương chẳng tin lời này, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, ngay từ đầu cuộc hợp tác này y đã ở thế yếu rồi, thôi đành, qua được khó khăn trước mắt tính lâu dài sau. Cân nhắc một lúc, y lại nói:“ Cháu kiến nghị thêm vị thuốc nữa là phụ tử. Phụ tử cũng là thuốc thường dùng, nhu cầu lớn, nhưng phụ tử giống ô đầu đều có độc, bào chế không tốt sẽ gây chết người. Cháu có thể bào chế ra phụ tử vừa cừu mạng lại không hại người, nếu y giả biết cái lợi của nó sẽ lựa chọn sử dụng đầu tiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây