Mấy lão giả xung quanh thấy Tả Thiếu Dương thật thà như vậy thì gật gù tán thưởng, Chúc Dược Quỹ vuốt râu cười:” Đây tiền thuốc kiêm tiền công vất vả, con người lão phu có tính kỳ quái, người ta kê đơn, nhưng phải dùng thuốc nhà mình. Nên phiền cậu tới dược hành của ta, lấy thuốc về bào chế, bào chế xong đưa tới dược hành, dạy đám tiểu nhị cách sắc thuốc. Công việc này tốn thời gian, còn cần cậu chuyên môn bào chế thuốc cho ta, nên trả thêm tiền.”
Tả Thiếu Dương thấy thế vẫn là nhiều, nhưng nhìn ông ta ăn mặc thế kia là đủ biết không đáng vào đâu, tiền thuốc y nói rồi, người ta muốn trả hơn thì cần gì khách khí, nhận lấy miếng bạc vụn: “ Có điều bào chế mấy thứ thuốc này tốn thời gian, nên mai mới đưa cho lão bá được.”
“ Không vấn đề, nếu là mai mới đưa tới được thì mang tới thẳng tới đây, sáng nào lão phu cũng cùng mấy lão huynh đệ uống trà nơi này.”
“ Vâng.”
Chúc Dược Quỹ đưa cho y một tờ giấy viết sẵn:” Đây, cầm lấy đưa cho chưởng quầy Hằng Sơn dược hành, đó là nhi tử lão phụ, hắn sẽ đưa thuốc cần thiết cho cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây