Tả Thiếu Dương xoay người, chỉ thấy ở cửa ngõ nhỏ thông vào hậu viện có một lão giả, ông ta cao lắm, cao như cây sào vậy, đỉnh đầu gần chạm tới khung cửa luôn, búi tóc buộc vải lụa, râu hoa râm, mặc trường bào cổ tròn, hẳn là thứ tơ hảo hạng, chân tay mặt mày sạch sẽ, khác xa người cùng khổ y hay thấy, so với trà khách khác cũng hơn nhiều. Rõ ràng là người có tiền không biết làm sao lại tới cái quán trà nhỏ này.
Có điều không quan trọng, có người gọi là tốt rồi, thêm cơ hội nấn ná chỗ này, Tả Thiếu Dương đi ngay tới chắp tay chào hỏi:” Chào lão bá.”
Lão trà khách đó cười:” Tiểu lang trung, vào uống chén trà đi, thuận tiện xem bệnh cho ta, để xem cậu học được mấy phần bản lĩnh của Lão Tả rồi.”
Nói xong đi vào hậu viện.
Người này hẳn rất thân thuộc với Tang gia, Tả Thiếu Dương cũng không biết có nên đi theo không, hậu viện thời xưa không phải chỗ tùy tiện đi vào, đang do dự thì Tang Oa Tử và Tang phụ ở quầy đều cười với y, Tả Thiếu Dương cười đáp lại, theo lão trà khách đi vào hậu viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây