Cả người nàng run rẩy, trước kia nàng chắc chắn không nghĩ tới nàng sẽ thần phục người khác, còn là thần phục một nam tử. Cho dù chết nàng cũng không muốn buông cao ngạo của mình xuống, chứ đừng nói là thần phục người khác.
Nhưng bây giờ, khi nghĩ về muội muội mình, và chuyện mà muội muội mình có thể phải chịu đựng sau khi mình chết.
Bàn tay trắng nõn hung hăng nắm chặt, trên cánh tay nổi lên gân xanh.
Khuất nhục, bất lực, xấu hổ và tức giận, cuối cùng biến thành nước mắt chảy dài trên má.
Tần Cửu Ca giống như không nghe thấy, không hề có động tĩnh, sắc mặt bình thản nói: “Thanh âm quá nhỏ, ta không nghe được, còn có gọi chủ nhân có biết chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây