98: Ta có thể giúp ngươi Đột nhiên.
“Bốp, bốp, bốp!” Những tiếng vỗ tay trong trẻo vang lên bên tai Thanh Hoa, khiến hắn ta giật mình hoảng hốt.
Sao quanh đây lại có người?
Vậy không phải đã nhìn thấy hết toàn bộ những chuyện vừa mới xảy ra rồi hay sao?
“Là ai? Là vị nào đang ở gần đây?” Thanh Hoa kiềm chế trái tim chấn động của mình mà nhìn xung quanh, muốn tìm được người phát ra tiếng vỗ tay đó.
“Không ngờ vừa mới tới đã được tận mắt nhìn thấy một trò hay.” Một giọng nói thản nhiên vang lên, thật ra hắn đã qua đây được một lúc lâu rồi, chỉ là đang lén lút quan sát Khí Vận Chi Tử lần này rồi lại xem một màn người đàn ông lớn lên u ám đó ép buộc Khí Vận Chi Tử này giống như đang xem trò vậy.
“Ngươi là ai? Sao lại ở gần tộc địa của Thôn Thiên Mãng Tộc ta?”
Tuy rằng nơi này chỉ là bên rìa tộc địa của Thôn Thiên Mãng Tộc nhưng vẫn thuộc khu vực mà Thôn Thiên Mãng Tộc bọn họ quản lý.
Ánh mắt của Thanh Hoa cay độc, hắn ta muốn hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng xử lý luôn thiếu niên áo trắng này, bằng không nếu tin tức hắn ta giết Thanh Kiêu lộ ra ngoài thì xong.
“Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta biết ngươi đang nghĩ gì nhưng ngươi cảm thấy mình là đối thủ của ta sao?”
Hiển nhiên thiếu niên áo trắng đó chính là Tần Cửu Ca.
Tần Cửu Ca nhìn Khí Vận Chi Tử của Yêu Tộc đầu tiên mà mình gặp được với vẻ lạnh lùng, cười nhạt một tiếng.
Hắn biết ý tứ trong ánh mắt của Thanh Hoa, hơn nữa phỏng chừng người nào gặp phải loại chuyện này phản ứng đầu tiên cũng là xử lý một người làm chứng như mình.
Tuy rằng hiện tại thực lực của Khí Vận Chi Tử đã tăng mạnh nhưng đối với hắn mà nói vẫn chỉ là một con kiến không hơn.
Phỏng chừng sau này thực lực của Khí Vận Chi Tử sẽ còn tăng lên, nhưng cũng không phải là Khí Vận Chi Tử hiện tại.
Bốp một tiếng.
Tần Cửu Ca trực tiếp vung một đường linh khí đánh thẳng lên người Thanh Hoa.
Thanh Hoa có thể đỡ được một đòn của Tần Cửu Ca tuy rằng đây chỉ là một đòn tùy tiện của hắn.
“Phịch.”
Lần này cảnh tượng cũng giống như vừa rồi, chẳng qua người ngã xuống đất lại là Thanh Hoa.
“Rốt cuộc ngươi là ai? Muốn làm gì?” Thanh Hoa vùng vẫy đứng dậy, nhìn thiếu niên áo trắng cách mình không xa với ánh mắt nặng nề, nói với Tần Cửu Ca với vẻ u ám.
Thực lực của người này chắc chắn mạnh hơn mình, hơn nữa còn không phải là mạnh hơn một chút mà là mạnh hơn rất nhiều.
Hắn ta cảm thấy mình bị người này đánh một cái cả người đều như thể bị gỡ thành từng mảnh vậy, khí huyết trong người cuồn cuộn.
“Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần biết ta có thể giúp ngươi là được.” Tần Cửu Ca nhìn Thanh Hoa mà cười nhạt, cũng không biết muốn làm gì nữa.
“Giúp ta?”
“Tại sao?”
Thanh Hoa nhìn Tần Cửu Ca mặc đồ trắng trong sự kinh ngạc.
Ngươi vừa tới đã đánh ta bị thương nặng lại còn nói muốn giúp ta, ngươi thật sự buồn cười quá đấy, giúp người sẽ giúp như vậy sao?
“Đừng vội từ chối ta.”
“Ngươi nhìn xem, bây giờ ngươi có chỗ đứng trong tộc các ngươi sao?” Tần Cửu Ca nhìn Thanh Hoa ở dưới mặt đất với vẻ ôn hòa, giọng nói mang theo một chút cám dỗ.
“Ngươi nghĩ mà xem, tộc trưởng cha ngươi vừa đi ngươi còn có địa vị gì đáng nói ở Thôn Thiên Mãng Tộc này sao?”
“Có phải ai cũng có thể chèn ép ngươi không?”
“Thậm chí bọn họ còn muốn cướp đoạt vợ tương lai của ngươi, còn dự định biến em gái ruột của ngươi thành đỉnh nô cho người khác chơi đùa, ngươi cũng cam lòng sao?” Vẻ mặt của Tần Cửu Ca thân thiện, nhìn bộ dáng này rất có sức dụ dỗ.
“Những chuyện này liên quan quái gì đến ngươi?” Thanh Hoa nhìn thiếu niên áo trắng này với ánh mắt nghi ngờ, hắn ta không tin trên đời này lại có người tốt gì sẽ giúp đỡ nó vô điều kiện.
Trên thế gian này nào có chuyện tốt như trên trời rớt cái bánh xuống gì đó.
Mọi người đều là người không còn nhỏ tuổi nữa mà còn chơi chiêu này, không phải rất tụt hậu hay sao?
Tuy rằng trong lòng Thanh Hoa có chút suy nghĩ đối với Tần Cửu Ca nhưng vẫn là lý trí của hắn ta chiến thắng, suy nghĩ này thật không thực tế.
“Ngươi đừng vội từ chối trước, sau này ngươi sẽ biết lời ta không phải giả dối.” Khi Tần Cửu Ca lại tới Thôn Thiên Mãng Tộc trong lòng đã tính toán xem lần này nên xử lý Khí Vận Chi Tử thế nào.
Chỉ đơn giản là xóa sạch Khí Vận trên người hắn ta rồi cuối cùng xóa sổ hắn ta, việc này ở trong mắt Tần Cửu Ca là nhàm chán nhất, cũng không có ai bằng lòng xem loại cốt truyện này hết.
Hắn đã nghĩ đến một cách khác đối với Khí Vận Chi Tử lần này.
“Với thân phận của ta không cần thiết phải lừa ngươi, ta cũng chẳng có được thứ gì tốt từ chỗ ngươi, và ta cũng không có ham muốn gì đối với ngươi cả, ngươi nói xem.” Tần Cửu Ca lạnh lùng nhìn Khí Vân Chi Tử Thanh Hoa, có đôi khi cũng có thể cạy ra một khe hở trong lòng Khí Vận Chi Tử.
Nhưng còn phải xem công cụ cạy mở khe hở này có sắc bén hay không mà thôi.
Rất dễ nhận thấy Tần Cửu Ca của hiện tại có công cụ sắc bén, hắn không vội, cứ từ từ bậy lên và rồi Khí Vận Chi Tử này sẽ không thể chạy thoát khỏi trong lòng bàn tay của hắn ta.
“Ta là Đạo Tử của Tiên Cổ Tần Tộc, chắc hẳn ngươi biết ta đi.”