“Lâm ti nghiệp, ngươi đừng vui mừng quá sớm!”
Tiền Viễn Thâm hừ một tiếng, đoạn bảo: “Những lời khó nghe luôn dành để nói đầu, ngươi động đến tiền của quốc khố, quốc khố lại liên quan đến nền tảng lập quốc nên ngươi không được phép để xảy ra sai sót! Nếu ngươi đã tiêu một đống tiền mà vẫn không nghiên cứu ra được thứ gì thì đáng tội gì hả?”
“Vậy thì giới hạn là ba tháng đi!” Lâm Bắc Phàm lớn giọng nói: “Nếu trong ba tháng bản quan không nghiên cứu ra được gì thì hai trăm vạn kia sẽ được trả lại cho quốc khố!”
“Được! Nói lời giữ lời! Mong hệ hạ và các quan cùng làm chứng!” Tiền Viễn Thâm chắp tay nói.
Cứ thế, Lâm Bắc Phàm lấy được hai trăm vạn từ quốc khố.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây