Cơ Thấu nhìn thiếu niên gần trong gang tấc.
Hắn trời sinh đã có cốt kiếm, tu luyện tiến triển rất nhanh, tuổi còn nhỏ đã kết đan, cho nên hắn vẫn luôn duy trì bộ dáng thanh niên như tuyết này.
Đó cũng là bộ dáng mà nàng quen thuộc nhất, giống như bọn họ chưa từng sinh ly, cũng không tử biệt.
Trong lòng Cơ Thấu thở dài, tuy rằng giọng nói của hắn rất bình thường, nhưng nàng vẫn nghe ra chút uất ức.
“Vì sao lại nghĩ như vậy? Ta sao có thể quên đệ?” Nàng phản bác, cảm thấy tiểu sư đệ đang oan uổng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây