Ta Là Chuyên Gia Dọn Dẹp Giới Giải Trí

Chương 43:

Chương Trước Chương Tiếp

Chẳng lẽ bị phát hiện đã đổi tim rồi sao?

Giống Đới Hồng Tịnh đều chỉ tiếp xúc trong công việc, người này lại là người thân hàng thật giá thật.

Ôn Dạng không biết đối phương có phát hiện ra chuyện khác thường gì không, đến lúc đó cô phải xử lý như thế nào mới tốt đây.

Mặc dù đang do dự, nhưng để tiếng chuông điện thoại cứ reo mãi cũng không ổn, Ôn Dạng đành phải căng da đầu nghe điện thoại.

Rất nhanh, cô phát hiện ra những suy xét nãy giờ của mình chỉ là dư thừa.

Cha Ôn không thèm chào hỏi, mở miệng là mắng té tát vào mặt.

“Ôn Dạng, con xem con làm chuyện tốt gì vậy hả?”

“Ai bảo con chia tay với Thiệu Xuyên, con còn quậy tanh bành mọi chuyện lên như vậy, con làm mất hết mặt mũi của ba rồi, con quậy như vậy thì sao lấy chồng được, gia đình đứng đắn nào dám lấy một đứa như con về làm vợ chứ...”

“Con còn dám vào phòng của ông già đạo diễn đó để phát sóng trực tiếp, thật là không biết xấu hổ!”

Trong tình huống con gái phải đối mặt với quy tắc ngầm, đối phương không những không đau lòng lo lắng cho con gái mình mà ngược lại còn chửi con gái té tát, chỉ quan tâm đến mặt mũi của mình.

Khuôn mặt Ôn Dạng mất hết biểu cảm, trong đầu cô bắt đầu hiện ra đủ loại hình ảnh.

Ôn Dạng biết đó là ký ức còn sót lại của nguyên chủ.

—— Người cha không về nhà mỗi đêm, người mẹ thất vọng chỉ biết khóc, cô bé bất lực ôm thú nhồi bông trốn trong góc tối.

—— Mẹ mất, bàn tay bà lạnh băng, bệnh viện cũng lạnh băng. Trong lúc cô bé run rẩy, người cha đến, nhưng lại ôm người tình xinh đẹp, cãi nhau nảy lửa với luật sư lúc di chúc được công bố.

—— Sau khi tranh giành tài sản thất bại, người cha tệ bạc còn dựa vào công ty mà mẹ cô gây dựng bao nhiêu năm qua. Ông ta vỗ mông bỏ đi, tiếp tục ăn chơi trác táng rồi lập gia đình mới, bỏ lại cô bé nhìn theo bóng lưng ông ta rời đi, không quan tâm hỏi han gì tới cô bé.

……

Ôn Dạng siết chặt vỏ điện thoại di động.

Thì ra cô lớn lên trong hoàn cảnh như vậy sao, một Ôn Dạng khác.

Ôn Dạng tức giận, nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh. Cô dùng âm lượng lớn nhất, dồn hết sức lực hét vào di động nạt đầu dây bên kia.

“Không cần cái đồ tuyệt hậu như ông quản tôi, đồ hèn ăn cơm mềm còn dám ngoại tình, đồ ăn cháo đá bát, ông già chết tiệt không biết xấu hổ!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)