“Nghe nói cô Ôn đã chia tay với Thiệu Xuyên rồi, còn diễn rất liều mạng trong phim truyền hình trên mạng, có phải muốn khiến Thiệu Xuyên hối hận không?”
“Vậy thì cô phải đứng trên vị trí cao hơn mới được, bộ phim này của tôi chính là cơ hội rất tốt. Đội ngũ chế tác khổng lồ, nhà sản xuất lớn, đảm bảo ai đóng cũng nổi... Trong giới này chỉ dựa vào việc có chút tiền là không được, phải dựa vào người nâng đỡ. Tôi lăn lộn trong giới này mười mấy năm, phong sát một người vẫn rất đơn giản.”
Ô Ba vừa dụ dỗ vừa uy hϊếp, ông ta mơ hồ nhớ ra gia cảnh của Ôn Dạng rất tọt.
“Nếu muốn vai nữ chính này thì đến phòng tôi, tôi cho cô xem một bảo bối lớn.” Ông ta nói với giọng đầy ẩn ý, xen lẫn sự đồϊ ҍạϊ, tay kẹp một chiếc thẻ phòng đưa đến trước mặt Ôn Dạng.
Ông ta đã hoàn toàn xé bỏ lớp ngụy trang.
Ôn Dạng cũng nhận ra rõ ràng ——
Cô gặp phải quy tắc ngầm rồi.
……
Ô Ba rất có hứng thú mà quan sát cô, sau khi ông ta thả mồi, cô gái trẻ như cừu non trước mặt lập tức mở to mắt, cô dùng tay che miệng, bàn tay trắng nõn thon thả vẫn còn run nhè nhẹ.
Ô Ba nghĩ: Cô ta đang kinh ngạc sợ hãi, thật nhu nhược, còn thật đáng thương và bất lực. Nhưng càng như vậy, ông ta càng muốn bắt nạt cô ta!
Trên thực tế, tay Ôn Dạng run rẩy hoàn toàn là vì kích động.
Che miệng là để che giấu nụ cười, không che miệng thì làm sao giấu được khóe miệng điên cuồng nhếch lên đây.
Trong đầu Ôn Dạng bắn pháo hoa, reo hò.
Bắt được rồi, bắt được rồi, cô kích động tới nỗi tay run rẩy.
Ôn Dạng nhìn Ô Ba cũng có ý định——
Người tiềm quy tắc luôn kiêu căng ngạo mạn, đúng là không biết sống chết mới dám đưa tới tận cửa!
Ô Ba hoàn toàn không biết trong mắt Ôn Dạng ông ta chính là một con heo béo, Ôn Dạng đang mài dao soàn soạt chuẩn bị cho ông ta.
Sau khi Ô Ba thưởng thức một vòng “yếu đuối” “bất lực” của Ôn Dạng thì lại đẩy thẻ phòng về phía Ôn Dạng, giọng điệu đầy hơi thở mờ ám.
“Tối mai 8 giờ đến phòng này tìm tôi.”
Ôn Dạng cố gắng kìm nén sự thôi thúc hỏi “Tối nay không được sao”, cô cúi đầu nhận lấy thẻ phòng.
Ôn Dạng biết mình nhận thẻ phòng hơi nhanh một chút, nhưng đã rất kiềm chế rồi, cô sợ Ô Ba chạy mất.