“Xem xét.”
Để cô xem thử là bàn tay vàng gì nào.
Hệ thống được Ôn Dạng khen ngợi thì hơi ngượng ngùng, nhưng cũng không chậm trễ hiệu suất khen thưởng của nó.
[Ký chủ nhận được một thẻ lưu lượng, thời gian sử dụng 30 phút]
Ôn Dạng đọc tên, “Thẻ lưu lượng?”
Trong đầu tự động hiện ra mấy group? Lưu lượng vô hạn sao?
Tất nhiên Ôn Dạng biết chắc chắn không thể nào là cái đó rồi, cô tò mò hỏi hệ thống, “Dùng như thế nào?”
[Thẻ lưu lượng là đạo cụ dùng một lần, có thể tăng độ hot trên mạng, thu hút sự chú ý của cư dân mạng ngay lập tức.]
Ôn Dạng nghe hiểu.
Không tệ!
Là thứ tốt.
Mua hot search trên Weibo còn phải dùng rất nhiều tiền đâu.
Lưu lại.
Ôn Dạng thấy hệ thống tùy tiện đưa ra thứ tốt như vậy, còn muốn đòi nó đưa thêm vài món.
“Bạn tốt, cho xin thêm ít nữa đi.”
Nhưng hệ thống thực sự bất lực, trong giai đoạn nó bất lực nhất lại gặp phải ký chủ khó chơi nhất, nó chỉ có thể nói, [Ký chủ cố lên, sau này còn sẽ có phần thưởng.]
……
Ôn Dạng muốn làm chuyện lớn hơn bất kỳ ai, làm tốt công việc chính và bắt người sập phòng không hề mâu thuẫn.
Cô hăng hái mài dao tiến vào đoàn phim, chuẩn bị bắt người sập phòng nhưng phát hiện ra người nổi tiếng nhất trong đoàn phim có lẽ chính là cô.
Đẳng cấp của đoàn phim quá thấp.
Mặc dù đây là thành phố điện ảnh, nhưng trên thực tế các đoàn phim cũng không có nhiều tương tác. Thỉnh thoảng Ôn Dạng nhìn thấy một vài nghệ sĩ quen mặt trong lúc nghỉ quay, đối phương cũng vội vã lên xe bảo mẫu, căn bản không có cơ hội tiếp xúc.
Ôn Dạng lẻn vào đám đông nghe lén tin đồn để cố gắng tìm manh mối của những kẻ sập phòng.
Nhưng những tin đồn đó nghe có vẻ không đáng tin.
Cho đến khi Ôn Dạng nghe thấy người trong đoàn phim kể cho diễn viên quần chúng mới đến nghe “Ôn Dạng đầu tư toàn bộ vào phim S+ lớn vẫn kiên trì bò dậy treo dây cáp, sau khi xuống ói năm lít máu.”
Ôn Dạng cũng không quay đầu lại đi rồi.
Đã xác định, mức độ đáng tin của tin vỉa hè bằng 0.
Còn không bằng thảo luận với người đại diện Đới Hồng Tịnh, ít nhất tin tức mà Đới Hồng Tịnh biết còn có căn cứ.
“Chị Đới, chị biết Chu Diệu Triết không?”
Tranh thủ lúc nghỉ quay, Ôn Dạng trò chuyện với Đới Hồng Tịnh.
Đới Hồng Tịnh không hiểu, “Sao vậy, anh ta làm gì em à, hai người có tiếp xúc gì à?”