Diễn viên gạo cội rất có đạo đức nghề nghiệp ra sức diễn xuất, nhưng đối mặt với bạn diễn quá lười, ngay cả tàu sân bay cũng không kéo nổi, ở những nơi ống kính không quay tới, ánh mắt bà cũng không khỏi mang theo vài phần bất lực.
Lửa giận của Ôn Dạng bùng lên, nhưng biểu cảm của cô vẫn bình tĩnh, cô đã bắt đầu nhớ lại số dư trong tài khoản của mình.
Ừm, vẫn còn khá nhiều.
Nghĩ đến đây, Ôn Dạng cảm thấy vụ này không khó giải quyết, nếu không được thì cô sẽ trả thêm tiền để đuổi “đứa con gái lười biếng” này ra ngoài.
Đổi người.
Dù sao thì cũng đều là năng lực của đồng tiền mà thôi.
“Thì ra là thế, cảm ơn a.”
Đã quyết định xong, Ôn Dạng cảm ơn phó đạo diễn, rồi đi thẳng về phía Nhậm Dung Dung.
“Không cần khách khí……”
Phó đạo diễn cảm thấy nhân viên mới đến còn rất lịch sự, vui tươi hớn hở quay đầu lại nhìn, sau đó nụ cười cứng đờ.
Sao lại là Ôn Dạng chứ!
Nếu không nhớ nhầm thì đây cũng là một người mang tiền vào đoàn!
Sao ông ta lại ở trước mặt nhà đầu tư mà phàn nàn về nhà đầu tư khác kia chứ……
Phó đạo diễn trơ mắt nhìn một nhà đầu tư đi về phía một nhà đầu tư khác.
……
Ôn Dạng ghế ngồi xuống trước mặt Nhậm Dung Dung.
Đối mặt với cô ta, cô đọc to lời thoại.
Đọc thuộc làu làu, vô cùng thành thạo.
Nhậm Dung Dung đã quay xong, đang tận hưởng dịch vụ của nhân viên đoàn phim, bung dù che nắng, quạt gió, đưa bình nước, phục vụ tới tận răng, cô ta ngồi yên một chỗ mà còn than mệt, “Nóng quá, mệt quá.” Thật sự là mệt chết cô ta rồi.
Toàn hiện trường yên tĩnh, nhưng trong hoàn cảnh yên tĩnh này còn ẩn giấu tiếng bàn tán xôn xao.
Trời ạ, Ôn Dạng dằn mặt Nhậm Dung Dung kìa? Bộ hai người có ân oán gì sao?
Hình như cũng không có nha, không nhớ rõ hai người có liên quan.
Thậm chí có người liên tưởng đến tin đồn Ôn Dạng chia tay, lập tức phát huy trí tưởng tượng tới tận chân trời.
Mà Ôn Dạng cũng không dừng lại chỉ với việc đọc lời thoại.
Cô nhìn thẳng vào mắt Nhậm Dung Dung, cái miệng nhỏ tía lia tía lịa.
“Đọc lời thoại khó đến thế à, chỉ có mấy câu thoại mà cô cũng không thuộc nổi, chẳng lẽ là tại não cô phẳng quá nên không nhớ thoại được, hay lại cô căn bản không chịu xem kịch bản?”
Nhậm Dung Dung nghe lời chất vấn của Ôn Dạng lập tức hoảng loạn, theo bản năng mà nắm chặt kịch bản.