“...Vâng.” Liễu Khinh Yên khẽ gật đầu: “Vì đã nhìn thấy ánh sáng nên sẽ cố gắng hết sức để vươn lên... hướng về phía ánh sáng.”
Trần Linh không tiếp tục câu chuyện của cô, ánh mắt hắn lại dừng ở bức tranh, tay hắn ném thêm vài bức nữa, trước mắt hắn số lượng tranh ngày càng ít đi... nhìn qua, chỉ còn khoảng mười hai, mười ba bức.
Trái tim hắn từ từ chìm xuống... Chẳng lẽ cũng không có ở tập đoàn tài chính Hoa Đô sao? Chuyến đi này lại uổng công rồi?
Trần Linh không tin, hắn lấy ra tất cả những bức chân dung còn lại, xếp ngay ngắn trên bàn, bắt đầu quan sát kỹ lưỡng từng bức một ở mặt sau.
Cuối cùng, khi hắn lật bức tranh áp chót, đôi mắt với ánh sáng xanh nhạt của hắn đã khóa chặt vào góc phía trên bên phải... Ở đó, một dấu ấn mờ nhạt đến mức gần như không thể nhận ra, đã lộ ra trước mắt Trần Linh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây