“Con không thấy sao? Bề ngoài buổi tiệc này tưởng chừng như chúng ta đang nâng khách lên nhưng thực chất không ai chủ động bàn chuyện giao dịch với đặc sứ... Năm đại tập đoàn hợp lực, đã âm thầm đẩy đặc sứ vào thế khó xử rồi.”
“Nhưng làm thế... không sợ đắc tội đặc sứ sao? Lỡ đâu lại xảy ra một cuộc tắm máu nữa...”
“Vụ thảm sát bốn năm trước, là do ba tập đoàn tài chính lúc đó tham lam, muốn chiếm đoạt số vàng trong tay vị đặc sứ kia nên đã chủ động tấn công vị đặc sứ… Nhưng hiện tại, chúng ta không hề có bất kỳ sự bất kính nào với hắn, ngược lại, tất cả mọi người đều đang dốc hết sức lực để lấy lòng hắn, sao có thể nói là đắc tội?” Mục Xuân Sinh nhẹ nhàng lên tiếng,
“Làm ăn buôn bán vốn là chuyện hai bên tự nguyện, không thể vì chúng ta không vội mua mà hắn lại dùng vũ lực với chúng ta chứ? Chưa kể việc làm như vậy có thể sẽ dẫn đến sự can thiệp của [Phù Sinh hội], từ những phân tích của chúng ta về các vị đặc sứ trong những năm qua, đa phần họ đều thẳng thắn, không quá sâu sắc, chưa chắc đã nhìn ra được những điều ẩn khuất trong chuyện này… Dù có nhìn ra đi nữa, cũng không có lý do gì để động thủ với chúng ta.”
Trong đôi mắt già nua của Mục Xuân Sinh, thoáng hiện lên sự xảo quyệt và tinh anh. Ông thấy ánh mắt của Trần Linh đang hướng về phía mình, lập tức nâng ly rượu lên chào, nở một nụ cười thân thiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây