“Tiểu nữ Liễu Khinh Yên, kính chào đặc sứ.”
Liễu Khinh Yên bây giờ đã khác xa so với lúc Trần Linh gặp cô ở Liễu trấn. Có lẽ là do chiếc váy đen đã tôn lên vẻ đẹp hình thể của cô một cách hoàn mỹ. Cô không còn cúi đầu rụt rè, sợ hãi giao tiếp với bất kỳ ai nữa.
Chỉ một ánh nhìn thoáng qua, Trần Linh đã cảm nhận được trong đôi mắt cô dường như có thêm một thứ gì đó, mang đến cho thân hình mảnh mai này sự kiên cường và dẻo dai.
Trần Linh liếc nhìn cô một cái rồi lại cúi mắt xuống, không có ý định trò chuyện.
“Tiểu nữ từ lâu đã nghe danh đặc sứ thần thông quảng đại, hôm nay được gặp mặt quả nhiên khí chất phi phàm.” Giọng Liễu Khinh Yên nhẹ nhàng, êm ái khiến người nghe cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây