“Đặc sứ đại nhân, chúng ta nên đi xếp hàng rồi, ngài…”
Cô gái muốn hỏi Trần Linh có muốn cùng xếp hàng không nhưng nghĩ kỹ lại, điều này dường như không phù hợp với thân phận của đặc sứ nên đành ngập ngừng.
“Việc đã xong.” Trần Linh lạnh lùng nói: “Từ giờ trở đi, chúng ta không còn liên quan gì nữa.”
“Đợi… đợi đã!”
Cô gái như nhớ ra điều gì, lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho Trần Linh: “Chúng tôi đã hứa sẽ mua một ít đồ vàng, sau khi vào thành, tôi sẽ đi lấy tiền!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây