“Phần cuối cùng... là nhờ ông đấy.” Trần Linh tay cầm một thanh sắt không rõ nhặt được từ đâu, lạnh lùng nhìn xuống người cuối cùng đang nằm bất động trên mặt đất. Hắn ta hít một hơi thật sâu, rồi giơ thanh sắt lên, vung mạnh về phía đầu của người đó!
Bụp!
Bụp!!
Bụp!!!
Một nhát, một nhát, rồi lại một nhát!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây