Gió nhẹ thổi qua biển hoa, không một tiếng động, một bóng áo đỏ lặng lẽ bước đi trong đó, giống như một kẻ lạc lối giữa đám hoa mị màng, bước chân của hắn ngày càng nặng nề, cuối cùng loạng choạng rồi ngã xuống giữa làn sóng hoa.
“...Hồng Trần...” Đôi môi khô nứt của hắn khẽ mở, hoàn toàn mất đi ý thức.
Thế giới xám xịt chìm vào sự tĩnh lặng chết chóc, chỉ còn lại những bó hoa trắng bệch đung đưa theo gió, một vệt đỏ thẫm điểm xuyết giữa làn sóng hoa trắng, giống như một kẻ tử đạo cô độc.
Phù...
Theo một cơn gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa vụn vỡ giữa các bó hoa bị cuốn lên bầu trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây