Trần Linh thấy vậy, nhíu mày bước đến trước mặt Dương Tiêu:
“Dương Tiêu, Dương Tiêu? Anh ổn chứ?”
“Tôi...” Dương Tiêu đờ đẫn nhìn vào khoảng không trước mặt, miệng lẩm bẩm nói: “Tôi, hình như đã thấy...”
“Thấy gì vậy?”
“Từ trường... điện tích... chúng... hình như chúng đang ở ngay trước mắt tôi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây