Người mặc đồ đen ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, não bộ hoàn toàn ngừng suy nghĩ.
Trần Linh mỉm cười nhận lấy điện thoại, quay người đi về phía tàu điện ngầm, hắn đứng lại khi cánh cửa tàu điện ngầm đang đóng dần...
Sau đó quay đầu lại, qua lớp kính nhìn người đàn ông mặc đồ đen đang ngơ ngác nhìn mình, hắn ta vẫy chiếc điện thoại nắp gập trong tay,miệng lẩm bẩm hai chữ:
“Đồ nghèo kiết xác.”
[Giá trị kỳ vọng của khán giả +3]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây