“Dù có hiệu quả hay không, cũng phải dựa trên từ trường của chính Cực Quang Quân chứ?”
“Đúng vậy, mà từ trường của Cực Quang Quân, về bản chất… chính là hồn phách của ông ta.”
Trần Linh chìm vào im lặng.
Trong đầu hắn, hình ảnh người mặc áo trắng, tóc bạc lại hiện lên... Chẳng qua hắn và Cực Quang Quân chỉ gặp nhau chưa đầy nửa tiếng nhưng ấn tượng mà đối phương để lại quá sâu sắc. Trong một thời đại xa lạ và tuyệt vọng như thế này, có thể gặp được người có thể giao tiếp đồng điệu với mình, bản thân điều đó đã là điều quý giá.
“Chẳng qua, Đàn Tâm muốn dùng linh hồn của Cực Quang Quân làm động lực, e rằng không dễ dàng như vậy.” Văn Sĩ Lâm lại lên tiếng: “Đàn Tâm chỉ là cấp tám, còn Cực Quang Quân là cấp chín... Hắn ta hầu như không có cơ hội thắng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây