Giản Trường Sinh lao vào tòa tháp Thế Kỷ, một lát sau, một chiếc diều màu đỏ tượng trưng cho hy vọng, từ đỉnh tháp bay lên, lặng lẽ bay dưới bầu trời xám xịt trống rỗng.
...
Quán cà phê Tử Đằng.
“Vậy nên, ngài cũng cho rằng loài người không còn đường sống nữa... đúng không?” Trần Linh hỏi.
“Không.” Cực Quang Quân lắc đầu: “Đường là do người ta đi ra. Cho dù trước mặt chúng ta là gai góc chằng chịt, cũng phải có người giẫm lên gai góc để khám phá, có lẽ quá trình này đầy tuyệt vọng và đau khổ nhưng chỉ cần chúng ta vẫn tiến về phía trước thì sẽ luôn có đường sống...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây