Những thành viên của thương hội Quần Tinh đang rải đi tìm hắn chắc chắn không ngờ rằng, hắn lại ẩn náu ngay đối diện thương hội Quần Tinh, lặng lẽ theo dõi họ.
Ánh mắt Giản Trường Sinh dừng ở cửa thương hội Quần Tinh, nhìn những bóng người ra vào, hắn thầm lẩm bẩm trong lòng:
“Mấy người mặc áo xám kia là người hầu của nhà họ Diêm, đúng là thời điểm này họ nên ra ngoài mua nguyên liệu cho bữa tối... Tứ tiểu thư Diêm Lưu Nhan vừa mới về, chắc lại là đêm qua thức thâu đêm đi tìm trai, uống say mèm... Người tóc dài kia là... Ồ? Phó hội trưởng thương hội Ngân Nguyệt? Chẳng lẽ thương hội Ngân Nguyệt lại gặp khó khăn gì trong kinh doanh?”
Giản Trường Sinh nắm rõ từng bóng người ra vào như lòng bàn tay. Hắn lớn lên trong nhà họ Diêm, hiểu rõ tình hình nơi này, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết người đó đến làm gì.
Giản Trường Sinh kiên nhẫn ẩn mình trong bóng tối, đến khi trời dần tối, hắn vẫn bất động. Đến chiều tối, phó hội trưởng thương hội Ngân Nguyệt mới rời khỏi thương hội Quần Tinh. Ngay khi Giản Trường Sinh nghĩ rằng hôm nay sẽ chẳng thu hoạch được gì, một bóng người lén lút lặng lẽ bước ra từ cửa bên của thương hội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây