“Cho đến khi hai thế giới hoàn toàn dung hợp làm một?” Triệu Ất đã hiểu ý của Trần Linh.
Trần Linh gật đầu,
“Chúng ta phải nhanh chóng vào thành Cực Quang, chỉ có nơi đó mới an toàn.”
“Sắp rồi, có con tàu này, nhiều nhất nửa tiếng nữa là chúng ta sẽ đến được thành Cực Quang!” Triệu Ất điều khiển con tàu một cách thuần thục, tự tin nói.
Trần Linh quay người trở lại toa tàu, vốn trống trải nhưng giờ đây đã có hơn bốn mươi người, trong đó có mấy người nằm trên sàn, da thịt bị bỏng nặng, tiếng rên rỉ và kêu than không ngừng vang lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây