Bàn tay hắn vô thức bám chặt vào mặt đất, muốn dùng lực để lật người rút súng nhưng một cơn đau nhói khắp người ập đến, hắn rên lên một tiếng, buộc phải dừng lại... Đồng thời, bóng người đang kéo lê hắn cũng dừng bước.
Những đám mây xám chì trôi lững lờ trên bầu trời, bóng người mặc chiếc áo choàng hí kịch đỏ rực bình thản quay đầu nhìn về phía hắn.
“Anh tỉnh rồi.”
Giọng nói trầm thấp không chứa chút cảm xúc nào, đối lập hoàn toàn với chiếc mặt nạ đen kịt đang nở nụ cười, tạo ra một cảm giác kỳ quái khó tả.
Hắn buông tay khỏi cổ áo của Hàn Mông, khiến hắn ngã vật xuống đất. Hàn Mông nhíu chặt mày, cố gắng chống tay đứng dậy nhưng giọng nói trầm thấp kia lại vang lên:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây