Người đàn ông vỗ nhẹ bụi trên áo khoác, bước thẳng lên toa tàu. Trần Linh cứng đờ nhấc chân, theo sát phía sau.
Chuyến tàu đi thành Cực Quang này chỉ có một chuyến mỗi ngày, bởi vì rất ít người đi… Toa tàu rộng lớn trống trải, ngoài hai người họ ra, không còn hành khách nào khác.
Người đàn ông tùy ý chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, lấy một tờ báo mới nhất từ giá kim loại, cúi đầu đọc.
“Ngồi đi.” Người đàn ông không ngẩng đầu lên, lên tiếng: “Từ đây đến thành Cực Quang, khoảng bốn tiếng nữa, hãy trân trọng thời gian cuối cùng của cậu đi.”
Lúc này, Trần Linh chỉ cảm thấy như có hai ngọn núi lớn đè nặng lên vai mình, ép hắn ngồi xuống ghế đối diện người đàn ông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây